Hạnh phúc không phải là đích đến, hạnh phúc là sự trải nghiệm trên đường đi. Vì vậy mà những tháng ngày bên anh, tôi cảm thấy mình là người may mắn.
- Cố tìm cho mình bờ vai khi cô đơn, cố tìm cho mình người chia sẻ khi hạnh phúc… Tất cả quá xa vời với người con gái tật nguyền như tôi.
Là con gái, tôi cũng muốn như bao bạn gái khác được làm những gì mình thích. Được ăn vận những trang phục đẹp, làm duyên, được mọi người quan tâm… Những ước mơ tưởng chừng như đơn giản đó đối với tôi khó khăn biết chừng nào. Không may mắn như các bạn cùng trang lứa, khi sinh ra đôi chân tôi không bình thường, bước đi với dáng điệu nặng nhọc.
Tháng ngày trôi qua khép kín lòng mình, chỉ biết tìm trong mơ tưởng, trong hoài vọng về những gì thiếu vắng. Tôi ước có đôi chân lành lặn, được thực hiện những ước mơ hoài bão nhưng giấc mơ chỉ là giấc mơ.
Nhưng từ khi gặp anh, anh đến bên tôi như chuyện cổ tích. Cô gái khuyết tật cũng có tình yêu ư? Phút giây đầu tôi ngần ngại, chạy trốn bởi chưa bao giờ nhận được những tình cảm như thế. Sợ mọi người nghĩ mình trèo cao, không biết thân biết phận, sợ đó chỉ là đùa giỡn… Nhưng thời gian trôi, anh đến bên tôi với tất cả lòng chân thành. Những lúc ấy tôi thấy mình không như xưa nữa, dường như bao mặc cảm, tủi hờn tan biến.
Phải chăng tôi đã yêu!
Anh có thể không hoàn hảo như bao người con trai khác, nhưng với tôi anh là tất cả. Có thể anh không giàu có, nhưng đã cho tôi rất nhiều sự quan tâm, sự thấu hiểu, tình yêu từ những gì đơn sơ nhất. Tất cả điều ấy xuất phát từ trái tim, từ nguyên thể của tình cảm nam nữ không phải là lòng thương hại….
Như bao người con gái khác, tôi cũng rung động trước tình yêu. Bên anh tôi thấy mình được che chở, cũng hờn dỗi vu vơ, trong lòng cũng hỗn độn rất nhiều cảm giác, vừa yêu vừa lo lắng. Lo lắng ngày nào tôi sẽ mất anh, lo lắng ngày tháng quá khứ ngày xưa sẽ trở về….
Như con thuyền bao năm nay chơ vơ tìm được bến đỗ. Tôi thêm yêu vào cuộc sống, anh và tôi sinh ra như đã là của nhau, như hai mảnh vỡ của tạo hóa được gắn kết bằng tình yêu chân thành.
- Trích dẫn :
Hãy lắng lại nghe mạch đời thổn thức, ta sẽ thấy mình không cô đơn, bởi không gì sinh ra là vô nghĩa. Hãy nắm bắt cơ hội, tình yêu là do mình tạo ra và giữ lấy.
}